Castilla–La Mancha (UK: /kæˌstiːjə læ ˈmæntʃə/,[5] US: /- lɑː ˈmɑːntʃə/,[6] tiếng Tây Ban Nha: [kasˈtiʎa la ˈmantʃa] ) là một cộng đồng tự trị của Tây Ban Nha. Bao gồm các tỉnh Albacete, Ciudad Real, Cuenca, Guadalajara và Toledo, nó được thành lập vào năm 1982. Trụ sở chính phủ nằm ở Toledo, là thủ đô trên thực tế.
Đây là một khu vực không giáp biển, chủ yếu chiếm phần phía nam của Cao nguyên Nội địa bán đảo Iberia, bao gồm các phần lớn của các lưu vực sông Tagus, Guadiana và Júcar, trong khi địa hình phía đông bắc bao gồm khối núi Sistema Ibérico. Đây là một trong những khu vực có mật độ dân số thưa thớt nhất ở Tây Ban Nha, với các thành phố lớn nhất là Albacete, Guadalajara, Toledo, Talavera de la Reina và Ciudad Real.
Castilla–La Mancha giáp với Castile và León, Madrid, Aragon, Valencia, Murcia, Andalusia và Extremadura. Trước khi được thành lập như một cộng đồng tự trị, lãnh thổ của nó là một phần của khu vực New Castile (Castilla la Nueva) cùng với tỉnh Madrid, ngoại trừ tỉnh Albacete, trước đó là một phần của khu vực Murcia.
Castilla–La Mancha chủ yếu là vùng đồng bằng với độ cao trung bình, tạo điều kiện thuận lợi cho việc trồng nho. Các vườn nho trên đồng bằng này thường có sự tiếp xúc tốt với ánh sáng mặt trời, cần thiết cho quá trình quang hợp và chín của quả nho.
Khu vực này bị bao quanh bởi các dãy núi như Sistema Central, Sistema Ibérico và Sierra Morena, tạo ra các vi khí hậu khác nhau. Các sườn núi có thể cung cấp điều kiện mát mẻ hơn và bảo vệ khỏi gió mạnh, thích hợp cho một số giống nho nhất định.
Castilla–La Mancha có mùa hè rất nóng và khô, điều này giúp giảm nguy cơ các bệnh nấm mốc cho cây nho, nhưng đồng thời cũng đòi hỏi hệ thống tưới tiêu hiệu quả để đảm bảo cây nho không bị khô héo. Mùa đông lạnh ở đây giúp cây nho có thời gian nghỉ ngơi, cần thiết cho chu kỳ sinh trưởng tự nhiên của cây nho. Điều này cũng giúp giảm sự phát triển của sâu bệnh và côn trùng.
Với lượng mưa thấp, nông dân phải dựa vào hệ thống tưới tiêu và nguồn nước ngầm để cung cấp đủ nước cho cây nho. Tuy nhiên, lượng mưa thấp cũng đồng nghĩa với việc nho có thể phát triển trong môi trường ít độ ẩm, điều này thường làm tăng nồng độ đường trong quả nho, từ đó sản xuất ra những loại rượu vang có độ cồn cao hơn.
Đất ở Castilla–La Mancha thường giàu khoáng chất, điều này giúp nho có thể hấp thụ các chất dinh dưỡng cần thiết để phát triển và mang lại hương vị đặc biệt cho rượu vang.Các loại đất này giúp thoát nước tốt, đảm bảo rằng rễ nho không bị ngập úng, đặc biệt quan trọng trong vùng có lượng mưa thấp.
Tempranillo (còn được gọi là Cencibel): là giống nho đỏ phổ biến nhất ở Castilla–La Mancha, được biết đến với hương vị trái cây đỏ như dâu tây và anh đào, cùng với một chút hương gia vị và da thuộc. Các loại rượu vang từ Tempranillo thường có cấu trúc tốt, độ chua cân bằng và tiềm năng lão hóa cao. Nó thường được ủ trong thùng gỗ sồi để phát triển thêm hương vị vani và hương khói.
Airén: giống nho trắng chủ yếu được trồng tại Castilla–La Mancha và là giống nho trắng được trồng nhiều nhất ở Tây Ban Nha. Nó chịu được khí hậu khô hạn và có khả năng sinh trưởng tốt trên đất nghèo dinh dưỡng. Airén thường được sử dụng để sản xuất rượu vang trắng nhẹ, tươi mát và dễ uống, với hương vị trái cây nhẹ nhàng như táo và lê.
Garnacha (Grenache): là một giống nho đỏ khác phổ biến ở Castilla–La Mancha. Nó nổi tiếng với khả năng sinh trưởng mạnh mẽ và chịu hạn tốt, phù hợp với khí hậu khô và nóng của khu vực. Các loại rượu vang từ Garnacha thường có hương vị trái cây chín như mâm xôi và dâu tây, cùng với một chút hương gia vị và hương thảo mộc. Rượu vang từ Garnacha thường có cấu trúc nhẹ đến trung bình, với độ cồn cao.
Bobal: là giống nho đỏ đặc trưng của vùng Manchuela trong Castilla–La Mancha. Nó có khả năng chịu hạn và chống chịu bệnh tốt. Rượu vang từ Bobal thường có màu đậm, tannin mạnh và hương vị trái cây đen như mận và anh đào đen, cùng với một chút hương thảo mộc và gia vị. Nó thường được sử dụng để sản xuất các loại rượu vang đỏ đậm đà và rượu vang hồng (rosé).
La Mancha là vùng sản xuất rượu vang lớn nhất không chỉ ở Castilla–La Mancha mà còn ở toàn bộ Tây Ban Nha và trên thế giới. Vùng này nổi tiếng với các loại rượu vang đỏ từ giống nho Tempranillo và các loại rượu vang trắng từ giống nho Airén. Khí hậu khô hạn và lượng mưa ít, kết hợp với đất đai màu mỡ, tạo điều kiện lý tưởng cho việc trồng nho và sản xuất rượu vang.
Valdepeñas nằm ở phía nam của La Mancha và là một trong những vùng sản xuất rượu vang cổ nhất ở Tây Ban Nha. Chủ yếu là các giống nho đỏ như Tempranillo (gọi là Cencibel ở đây) và các giống nho trắng như Airén. Vùng này nổi tiếng với các loại rượu vang đỏ mạnh mẽ và các loại rượu vang trắng tươi mát.
Manchuela nằm giữa các tỉnh Cuenca và Albacete. Vùng này có điều kiện khí hậu lý tưởng với mùa hè nóng và mùa đông lạnh. Bobal là giống nho đặc trưng của vùng này, tạo ra các loại rượu vang đỏ phong phú và đậm đà. Ngoài ra, các giống nho khác như Tempranillo, Syrah và Cabernet Sauvignon cũng được trồng nhiều ở đây.
Méntrida nằm ở phía tây bắc của Toledo và là một vùng sản xuất rượu vang nhỏ nhưng nổi tiếng. Garnacha là giống nho chủ yếu ở đây, sản xuất các loại rượu vang đỏ với hương vị phong phú và cấu trúc tốt.
Almansa nằm ở phía đông của Castilla–La Mancha, gần biên giới với Valencia. Monastrell là giống nho chủ yếu, cùng với Garnacha Tintorera và Tempranillo. Vùng này nổi tiếng với các loại rượu vang đỏ mạnh mẽ và phức tạp.
Ribera del Júcar là một vùng sản xuất rượu vang mới nổi, nằm dọc theo sông Júcar. Các giống nho như Bobal, Tempranillo và Cabernet Sauvignon được trồng ở đây, tạo ra các loại rượu vang đỏ đa dạng và chất lượng.
Uclés nằm ở phía bắc của vùng Cuenca và là một vùng sản xuất rượu vang có truyền thống lâu đời. Tempranillo, Garnacha, và Cabernet Sauvignon là những giống nho chính, tạo ra các loại rượu vang đỏ và trắng với chất lượng cao.
Nguồn: Wikipedia