Basilicata (tiếng Anh: /bəˌsɪlɪˈkɑːtə/, tiếng Mỹ: /-ˌzɪl-/,[4] tiếng Ý: [baziliˈkaːta]), còn được biết đến với tên gọi cổ xưa là Lucania (/luːˈkeɪniə/, tiếng Mỹ: /luːˈkɑːnjə/,[5][6] tiếng Ý: [luˈkaːnja]), là một vùng hành chính ở miền Nam nước Ý, giáp với Campania ở phía tây, Apulia ở phía bắc và đông, và Calabria ở phía nam. Vùng này có hai đường bờ biển: một đoạn dài 30 km trên biển Tyrrhenian giữa Campania và Calabria, và một đoạn bờ biển dài hơn dọc theo vịnh Taranto giữa Calabria và Apulia. Vùng này có thể được coi là "mu bàn chân" của "chiếc ủng" Ý, với Calabria là "ngón chân" và Apulia là "gót chân".
Với 47% diện tích là núi và 45% là đồi, địa hình đồi núi tạo ra nhiều vùng có độ cao khác nhau, giúp tạo ra các tiểu vùng khí hậu khác nhau. Những vùng cao hơn thường có khí hậu mát mẻ hơn vào ban ngày và lạnh hơn vào ban đêm, giúp nho phát triển với hương vị, tannin và axit tốt hơn. Độ dốc của đồi núi cũng giúp thoát nước tốt, ngăn chặn tình trạng ngập úng và giữ cho rễ nho không bị thối.
Khí hậu biến đổi từ lục địa ở các vùng núi đến Địa Trung Hải dọc theo các bờ biển. Điều này tạo ra một môi trường lý tưởng cho nhiều giống nho khác nhau. Mùa hè ấm áp và khô ráo cùng với mùa đông lạnh và ẩm ướt cung cấp các điều kiện tốt cho việc trồng nho, giúp nho phát triển với độ chín đều và hương vị phong phú.
Đất đai của Basilicata rất đa dạng, bao gồm đất núi lửa từ các hình thành của Monte Vulture, đất đồi từ Dolomiti lucane, và đất pha cát ở các đồng bằng ven biển. Mỗi loại đất đều có khả năng ảnh hưởng đến hương vị và chất lượng của nho. Đất núi lửa giàu khoáng chất đặc biệt có lợi cho việc trồng nho, giúp tăng cường hương vị và cấu trúc của rượu vang.
Basilicata cũng chịu ảnh hưởng của gió từ biển Tyrrhenian và Ionian, giúp làm mát và thông thoáng các vườn nho, giảm thiểu sự phát triển của các bệnh nấm và côn trùng gây hại. Lượng mưa phân bố không đều, với các trận mưa lớn vào mùa đông và xuân, cung cấp đủ nước cho cây nho trong giai đoạn phát triển.
Đây là giống nho đỏ nổi tiếng nhất của Basilicata và thường được gọi là "Barolo của miền Nam" vì chất lượng và khả năng lão hóa của rượu vang từ giống nho này. Aglianico thường được trồng trên các sườn núi lửa của Monte Vulture, nơi có điều kiện đất đai và khí hậu lý tưởng. Rượu vang từ Aglianico thường có màu sắc đậm, tannin mạnh và hương vị phức tạp của trái cây đen, gia vị và các loại thảo mộc.
Một giống nho đỏ phổ biến ở khắp nước Ý, bao gồm cả Basilicata. Sangiovese thường được pha trộn với các giống nho khác để tạo ra các loại rượu vang đa dạng về hương vị và cấu trúc.
Một giống nho đỏ khác được trồng ở Basilicata, nổi tiếng với khả năng tạo ra rượu vang có màu sắc đậm đà và hương vị mạnh mẽ. Rượu vang Primitivo thường có hương vị trái cây chín mọng như mâm xôi, dâu đen, và mận, kết hợp với các nốt gia vị như tiêu đen và quế.
Nguồn: Wikipedia